Saturday, June 26, 2010

Tên tôi là Đào Hồng Nhung

Tôi rung động khi bất giác nhìn qua kẽ lá,

Giọt sương hôm đọng lại từ đêm qua.

Tôi ngây ngất khi hứng nắng vàng trong bàn tay tê cứng,

Cháy bỏng, và chất ngất lạ thường …

Tôi lay động khi nghe giọng nói ấm áp,

Lời yêu thương giữ chặt trái tim non.

Tôi vô tư khi đặt lòng tin nơi con người,

Đặt rồi, sững sờ chẳng biết lấy lại làm sao.

Tôi thiên thần khi đánh rơi một sự thương,

Mọi nẻo đường qua, tôi lại đánh mất một mảnh tình yêu.

Tôi ác quỉ khi phán xét người, phán xét đời …

Mảnh chiếu rách, không sưởi ấm được những ngày đông.

Chỉ là tôi,


Đào Hồng Nhung!

No comments:

Post a Comment