17,
Vô tư như đợt sóng nhỏ đùa nghịch trên hè cát,
Sáng lung linh như nắng chiếu ngọn cỏ non.
Cười giòn tan với biển vàng ngời thắm,
Chạy tung tăng, nắm trọn tình người vào tay xinh.
17,
Ngoan, xinh, trong sáng và nhiều mơ,
Đặt nắng hè trong trang vở thơm ngát,
Giấu lá xanh trong trái tim nhỏ lung linh …
Và tìm mãi một giấc mơ tình yêu.
18,
Buồn vu vơ, nhìn nắng vàng vọt trên bờ cát,
Nghe sóng hát mãi những điệp khúc chua cay,
Tìm kiếm hoài những bến bờ xa mất hút,
Phóng tầm mắt, không ôm trọn được cả thế gian …
Nhìn về một nơi bất tận ngời vút,
Nhìn quanh mình, chẳng ai với ai.
Mong ánh sáng soi chiếu tâm hồn giá lạnh,
Mong nụ cười tỏa soi giọt buồn ngây ngợp!
17,
Sống hết mình và yêu như chưa từng,
Mang niềm vui vun đắp giấc mơ nhỏ bé,
Giữ chữ “tin” như chìa khóa đến cánh cửa hạnh phúc,
Nhìn mưa rơi mong ai đó không buốt …
Xuân về ngập tràn trong song cửa,
Ngời niềm mong gửi vào trang thư viết vội,
Nắm tay ai, cảm thấy như mình được cả thế giới ôm,
Và chỉ có vậy, mình -người hạnh phúc nhất thế gian.
18,
Đi chập chững vào ngả đường eo hẹp,
Không tay dắt, không ánh sáng lẻ loi,
Vững vàng đôi chân nhưng nhói đau trong từng bước,
Nuốt nghẹn đắng và tự hỏi mình đang về đâu.
18,
Lạc lõng như vừa đến một nơi mới,
Khác nhiều, không yêu nắng vàng và biển xanh như trước,
Giọt nước mắt hòa vào biển xanh ai có biểt?
Ngẩng cổ lên, nắng hay mắt làm ướt áo ai?
Đào Hồng Nhung
August 3, 07
No comments:
Post a Comment