-Mọi cơ sự đều dẫn đến cái sự chán-
Chán vì thất bại,
Chán vì thành công mơ màng, nhạt nhẽo!
Chán vì thừa thãi, chán vì trăm công nghìn việc,
Chán vì vui quên đời, chán vì sầu quên vui!
Chán vì xa cách quá xa lạ,
Chán vì gần gũi quá quên nhau …
Chán vì mình xấu quá người ta ghét,
Chán vì mình tốt người ta tưởng mình tiên !?
Chán vì cạn khô, không suy nghĩ được nhiều,
Chán vì mông lung, trời biển quay cuồng trong suy nghĩ!
Chán vì lâu quá không thả được mình vào thơ văn,
Chán vì mình đọc nhiều thứ mình viết quá hoá nhàm!
No comments:
Post a Comment