Saturday, June 26, 2010

Gửi Mẹ


Rất mệt mỏi, thực sự là như vậy!

Nói chuyện với mẹ, cảm thấy mệt mỏi và ko tự tin,

“Tại sao con không như những người con gái khác, dịu dàng thùy mị,

Tại sao con không ăn mặc những màu nhu mì, thích bèo nhúm, chi tiết như những người khác …

Tại sao con luôn khó khăn và “sưng xỉa” …

Tại sao con không nhẹ nhàng nũng nịu, …”


Mẹ,

Tại vì con không muốn là những người đi sau,

Không muốn vì những chuyện nhỏ nhặt làm chậm trễ tương lai,

Con không thích những thứ lê thê, màu mè … đơn giản vì con thích đơn giản,

Đơn giản chứ không đơn điệu, và hoàn toàn không phải là một tên đàn ông …

Như mẹ nói!


Tại sao con khó chịu và không nói chuyện,

Vì ở nhà, con cảm thấy không tự tin …

Không tự tin với tất cả mọi chuyện,

Không xinh xắn, không thon thả như mẹ lúc trẻ,

Không mặc những thứ quần áo mà mẹ cho là “mốt”! …

Không nói những câu nói dịu dàng, nhưng rỗng tuếch, mà mẹ cho là thiên hạ nói hay …


Và con biết,

Con có thể nấu một bữa ăn ngon,

Vá lại quần áo, và bày biện mọi thứ thật đẹp, …

Con có thể hiểu và kiên nhẫn lắng nghe,

Rất trung thành, yêu thương vô điều kiện với tâm hồn rộng mở …

Dù đó, không phải là những thứ mẹ có thể thấy,

Và hiểu …


Nhưng con xin lỗi,

Con không trở thành được như mẹ …

Hoàn hảo? Và có một hình ảnh bên ngoài tốt,

Con có những chí hướng khác …


Chỉ là …

Con sẽ không trở thành bản sao của mẹ, với những lí tưởng mẹ mong con có …

Con sẽ cố gắng, tự vấp ngã, trải nghiệm, và con sẽ thành công …


Vì con gái mẹ …

Được trui rèn trong nước mắt, đau khổ, tuyệt vọng, mất mát … tất cả!


Con sẽ vững vàng, mẹ hãy tin!

No comments:

Post a Comment