Friday, June 25, 2010

Cha và Con Trai


Tôi không thể nào viết nên được thành thơ những gì tôi đang nghĩ,

Về cái mong manh của sự sống cái chết,

Có lẽ… đây là lần đầu tiên tôi suy nghĩ nghiêm túc về một vấn đề to lớn như vậy,

Một lễ tang, đã để lại cho tôi nhiều điều


Cha và con trai

“Cha đếm ngược, từng ngày còn lại bên con …”

Cách đây vài ngày,

Tôi vẫn thấy người cha và cậu con trai,

Chở nhau trên chiếc xe, cười đùa rất vui,

Người cha ôm chặt người đàn ông nhỏ trong vòng tay ấm áp,

Cậu bé cười vang, nụ cười đẹp biết bao …!

Mà tôi chẳng bao giờ nhận ra,

Hai cha con họ chẳng bao giờ đi xa …

Cách đây vài ngày,

Tôi vẫn thấy người cha và cậu con trai,

Trên hè phố nhỏ, chập chững trên chiếc xe đạp nhỏ xinh,

Mà tôi chẳng bao giờ nhận ra,

Ánh mắt người cha nhìn cậu con trai,

Có cái gì đó, rất buồn …

Ngày hôm qua,

Tôi sững ngừơi lại khi nghe tin người cha đã mất,

Một đám tang rất yên tịnh,

Không trống kèn, không rình rang, …

Và cậu bé nhỏ,

Nhìn cha, trong chiếc quan tài lạnh lẽo,

Vô tư với đôi mắt tròn xoe,

“Bao giờ ba con dậy?…

Con sẽ dẫn ba đi công viên, ba sẽ tập xe cho con!”


Đào Hồng Nhung

(September 8, 2007)

No comments:

Post a Comment