Saturday, June 26, 2010

Muốn

Th ơ h è, mu ốn!

Tôi muốn đáp chuyến tàu đêm đi Nha Trang

Để nghe guồng máy xe lửa nước mình vẫn xình xịch,

Để mệt nhoài và ngủ ngon theo từng nhịp xóc,

Để ngắm cánh đồng sen Khánh Hoà thơm ngát đẫm sương.


Tôi muốn nằm dài dưới cây cầu gỗ dọc bờ biển,

Dựa đầu vào cột, nghe gió vỗ, nắng say,

Ngắm mặt trời ngay từ lúc tờ mờ sáng

Và nhớ về những kỉ niệm xa xôi …


Tôi muốn ngồi dưới thân cây dừa, rộng tán lá,

Nếm mùi nắng hoà vào hạt cát sa,

Rồi phóng tầm mắt về đảo xa xa lắm

Và ngậm nhớ về một khoảnh khắc ngây ngô …


Tôi muốn dạo biển Nha Trang khi đêm xuống,

Ôm sao xa, ôm cả sóng nước vờn gối mỏi,

Thả dép, và nhặt, rồi lại thả, vần quởn một vòng không …

Cho sóng cuốn xoay, rồi sẽ níu giữ lại.


Tôi muốn hít vào lồng ngực hơi biển,

Mặn nồng và sâu thẳm hương xa,

Để trối trăn vào một đêm mặn buốt,

Để xát muối vào những vết thương sâu.


Tôi muốn về Nha Trang, nơi bình yên lắm,

Dù sẽ buồn, sẽ nhớ, sẽ nhiêu khê

Nhưng buồn rồi biết mình đã sống,

Đã được yêu và được ôm trọn bởi biển xanh.


Tôi muốn về Nha Trang, nơi còn in dấu vết,

Một tình yêu chưa trọn vẹn đã phôi phai,

Để nhờ gió thổi bay đi niềm nhớ,

Và nhờ sóng cuốn đi dấu chân ta!


Đ ào H ồng Nhung

August 26, 2007

No comments:

Post a Comment