Saturday, June 26, 2010

Ngày bình thường


Ngày vẩn vơ bình thường như vẫn thế,

Nhiều suy nghĩ nên giờ trở thành không.


Một tâm trang xoay chuyển mãi trong tâm trí

Không dứt ra được, không tìm được lối thoát!


Chuyện vui không nhớ, chuyện buồn thì đau mãi,

Người yêu thương không thấy, quanh co chỉ trích thì nhiều.


Lá đương xanh bỗng mau tàn úa,

Thấy bước chân ta qua, cây lá cũng hờn căm!


Trời đất này ta là nhỏ bé,

Sống che đậy, không thật và hơi buông lơi,

Bản chất lòng dạ ta ai ngờ,

Chính mình cũng không biết mình là ai …


Mưa vần vũ quanh thành phố tất bật,

Trong nhà ấm êm cười nhạo hết thảy,

Cười người không tìm thấy mình,

Cười mình không dừng chơi trốn tìm.


Ngày bình thường nghe bài hát khuấy cả tâm hồn,

“Ngày bình thường ngỡ là mình chết đi rồi!”


Đào Hồng Nhung,

August 3, 2007

No comments:

Post a Comment