Em sẽ ra đi về miền cát trắng,
“Em sẽ ra đi về miền cát trắng
Gió sẽ ươm mát ngập tràn trong nắng
Gió sẽ vẫn hát đưa em đến bên đời
Cho anh bơ vơ một mình đêm tối
Cô đơn riêng anh cuộc tình gian dối
Hãy nhớ mãi nhé những câu nói ban đầu”
(Tạm biệt-Lưu Hương Giang)
Thế giới của anh quá chật cho cả hai,
Thế giới của em quá nhỏ để nhận thêm ai …
Một người rồi cũng phải rời xa, đúng không anh?
Là em, đã là em, và luôn luôn là em …
Ngày ngày xoáy xôi trôi theo từng năm tháng,
Cay đắng, và đau nhưng em vẫn nhỏen miệng cười,
Cười để lòng mình nhẹ tênh, để anh không thấy em gục ngã,
Khi anh quay đi, lúc đó em sẽ khóc thật nhiều…
Em muốn đi về miền xa cát trắng,
Gió sẽ ve vuốt những nỗi buồn day dứt,
Bầu trời sẽ đón em, ấm áp và giống như anh,
Dù anh ở nơi nào, xa rất xa!
Một mình, có lẽ anh sẽ hiểu, …
Tình yêu không hiện trên câu trên chữ,
Không trên ngọt ngào để rồi vỡ vụn tan …,
Và… đã có em yêu anh thật nhiều!
Nhớ nhé anh, câu nói sẽ bên em mãi,
Nhớ nhé anh, anh nói Người cũng chúc phúc cho anh và em,
Nhớ nhé anh … ngày anh nói anh phải đi!
Đào Hồng Nhung
August 5, 2007
No comments:
Post a Comment